Nguyệt San Số 35


   

   

Lời giới thiệu: Thơ là tiếng lòng thổn thức, bâng khuâng, trăn trở..... Người làm thơ hoặc thi sĩ sáng tác những vần thơ hay là lúc tâm hồn của mình xúc cảm trước sự việc ngoại lai. Thơ có thể chia làm mấy khuynh hướng chính: Thời thế ( chủ nghĩa Quốc Gia ), lãng mạn, trử tình, trào phúng...Nguyệt san số 35 với chủ đề : Những Nẻo Đường Quê Hương ...V.T..

Bản Trường Ca Hai Mươi Ba

Bản Trường Ca Hai Mươi Ba

Ngô Minh Hằng

Hỡi quân đội, các anh từng chiến đấu
Vượt Trường Sơn, anh đánh Mỹ ngày nào
Mảnh đất quê hương xưa giành bằng máu
Nay đảng dâng Tàu, anh để thế sao ???
 
Anh để thế sao ? Lòng anh đau chứ ?
ĐẢNG và QUÊ, anh phục vụ bên nào ?
Tôi biết anh vẫn đắn đo, tư lự
Dẫu thấy con thuyền Tổ Quốc hư hao ...
 
Đảng đã lừa anh, phản luôn Tổ Quốc
Máu xương anh đâu bồi đắp sơn hà
Mà phục vụ đảng độc tài bán nước
Để đảng giàu nhiều chục tỷ đô la !
 
Anh biết đấy, ngày vô Nam xâm lược
Trừ những anh thân xác bón cây rừng
Còn thương binh, không muốn làm chậm bước
Đảng chôn sống người, mắt biển rưng rưng *
 
Anh biết đấy, ngày miền Nam buông súng
Vinh dự gì cho "giải phóng" không anh?
Miền Nam tự do, dân Nam hạnh phúc
Các anh vào, tất cả biến tan nhanh !
 
Đảng bảo anh đi nối liền Nam - Bắc
Nhưng Bắc - Nam đảng băm nát tình người
Bắc trả thù Nam sau ngày “chiến thắng”
Người chết trong tù, kẻ chết biển khơi
 
Gần bốn chục năm giờ anh thấy đó
Đất nước hoà bình đời vẫn thương đau
Chỉ mọt nước sâu dân là giàu có
Bộ đội các anh, cuộc sống thế nào ?
 
Anh thấy đó, đảng hiện thân: bọn cướp
Cướp của dân đen, vạn thứ, trăm đường
Cơm, áo, tự do, cửa nhà, vườn ruộng
Nhưng cõng Tàu vào, hiến đất quê hương !



Gần bốn chục năm quê nay nhỏ lại
Dân xác xơ vì đảng quá hung tàn
Xã hội loạn cuồng, thiếu niên băng hoại
Anh xem còn gì văn hóa Việt Nam ?!
 
Phải cấm đảng tù đầy người yêu nước
Họ là ai? Con cháu các anh mà !
Phải tố giác đảng trăm mưu ngàn chước
Để giết tinh thần bất khuất dân ta
 
Để bức hại những mầm xanh tổ quốc
Đã hiên ngang dũng cảm đuổi quân Tàu
Đả chống đảng, lũ tà quyền nhu nhược
Bán nước giết dân chỉ cốt mình giàu
 
Mấy chục năm dài hy sinh xương máu
Để bây giờ đảng bịp thế sao anh ?
Hãy đứng cùng dân trừ loài thảo khấu
Cứu quê hương đảng phá đã tan tành !
 
Đảng là một vết nhơ cần rửa sạch
Đảng, độc trùng, ta phải diệt anh ơi
Đảng quỉ quyệt không có gì so sánh
Đảng còn ư ? ta chẳng được làm người!
 
Anh biết thế mà sao hoài lẩn tránh ?
Thực tế đây: mặt nạ đảng rơi rồi ...
Anh đừng để dân coi thường, xa lánh
Họ những mong anh dũng cảm xây đời !
 
Tổ quốc chờ anh diệt bày bán nước
Để cứu dân và cứu lấy sơn hà
Khi anh cùng dân đồng hành tiến bước
Thì quê mình, sông núi sớm âu ca
 
Anh phục vụ ai? ĐẢNG hay TỔ QUỐC ?
Ai bán sơn hà ? ĐẢNG , lũ vô nhân
Ai phản bội anh ? ĐẢNG, loài bạo ngược
Ai yêu quê  mình? Thưa chính NGƯỜI DÂN !!!
Anh thấy rõ rồi, Đứng lên, Quân đội !
Cùng dân lành mà giữ  lấy quê hương
Tổ quốc lâm nguy đang chờ đang đợi
Mau đi anh, ta hát khúc lên đường !

Ngô Minh Hằng

 

 

Mẹ Việt Nam
Trần Văn Nam
 "NHƯ NGƯỜI MẸ VIỆT NAM
MẸ VIỆT NAM SỐNG MÃI MUÔN ĐỜI
VỚI NHỮNG LỜI CA DAO,CÂU HÒ TÌNH TỨ
VỚI NHỮNG TRANG THANH SỬ OAI HÙNG
SÓNG BẠCH ĐẰNG VANG DẬY THUỞ BÌNH MÔNG
GƯƠNG LIỆT NỮ GHI DANH GIÒNG SÔNG HÁT
ĐÂY ĐỒNG NAI : RUỘNG ĐỒNG XANH BÁT NGÁT
DÃY TRƯỜNG SƠN,MIỀN CÁT TRẮNG NHA TRANG
TỪ CÀ MÂU CHẠY DỌC ẢI NAM QUAN
HOA NHÂN ÁI CHỨA CHAN NGUỒN SỮA MẸ
NƯỚC VIỆT NAM TRẢI QUA BAO THẾ HỆ
LUÔN GIỮ LỜI NGUYỀN THỆ : GIỮ NON SÔNG
ĐẤT NƯỚC MÌNH ĐÂY : GIÒNG GIỐNG TIÊN RỒNG
HỒN LÊ LỢI , QUANG TRUNG ĐI GIỮ NƯỚC
ÔNG CHA TA GIỮ ĐƯỢC : LÀ TA GIỮ ĐƯỢC
MẠNH YẾU GÌ LUÔN QUYẾT CHÍ HY SINH
ĐẤT NƯỚC MÌNH ĐÂY , NỒNG THẮM NGHĨA TÌNH
TỔ QUỐC QUYẾT SINH KHI TOÀN DÂN QUYẾT TỬ
LÒNG YÊU NƯỚC NHƯ SÓNG TRÀO THÁC LŨ
NHƯ NƯỚC BIỂN,MƯA NGUỒN,BÃO TỐ,CUỒNG PHONG
TỔ QUỐC TA LUÔN Ở TRONG LÒNG
CỦA MUÔN TRIỆU NGƯỜI CON DÂN NƯỚC VIỆT

                                                                   TRẦN VĂN NAM

Tình Yêu Và Sóng Biển

Thanh Vân

Anh hẹn em chiều nay xem sóng biển
Áng mây hồng rực rỡ cuối trời tây
Tóc em sẽ là gió biển
Là hơi nồng men say
Tình em cho anh như cơn nắng hạ
Mình gặp nhau em nghe tim rộn rã
Như trống trường tan học tuổi thơ ngây
Em yêu anh như nước biển dâng đầy
Em hỏi anh:"biển nơi nào đẹp nhất?"
Anh trả lời :"Nơi mà ta đã mất"!
Áo lụa mềm bay bay
Là mầu biển Quê Hương
Trong hồn em rào rạt yêu thương
Nép vào anh, em ngước nhìn xa vắng
Nhớ Thuận An biển mầu xanh cát trắng
Con dã tràng xe cát dựng lầu cao
Rồi tiếc hoài qua một đợt sóng xao
Em đã làm con dã tràng
Bao lần xây lâu đài trên cát
Tay ngậm ngùi đan kín bàn tay
Nghe tình yêu trong sóng gào của biển
Em biết lắm nơi lòng anh xao xuyến
Nên giả đò đếm nhịp đập  tim anh
Mai về dựng túp lều tranh
Ở trên gành đá treo mành trăng sao.

TV

Nơi Em Đến
Q. Như Nguyệt

nơi em đến có hoa vàng ngập lối
nắng ban mai nhẹ mát ở lưng đồi
nơi em đến trăng lửng lờ soi bóng
mặt hồ trong mờ ảo ánh trăng thanh
nơi em đến mặt trời hồng ngái ngủ
nắng nhẹ nhàng nắng đủ để reo vui
có mây tím hoàng hôn mình thơ thẩn
giòng sông ngoan nằm uốn lượn ân cần
nơi em đến hoa nở bừng chào đón
con chim xanh vui hót ở trên cành
lũ ong bướm cùng hân hoan nhẩy nhót
mùa Xuân về hạt sương sớm long lanh
nơi em đến có đàn chim mõi cánh
chim tìm về tổ ấm dẫu mong manh
có nắng vàng hanh cây cỏ đón mừng
có mây trắng nhẹ nhàng trôi lờ hững
nơi em đến có mặt trời làm chứng
có một người đang rất đỗi yêu em
loài chim muông em yêu hãy ra xem
chúng mở  tiệc tân hoan ngày em đến
nơi em đến có mưa Xuân lạnh mát
có suối ngàn róc rách  ánh kim cương
có sương mai lấp lánh sáng tinh sương
có mối tình ngủ yên vùng quên lãng

Q. Như Nguyệt - Dec. 26th, 2011

Những Bài Thơ Sớm Nhất Về Hoàng Sa
 Linh Đàn
Lời dẫn: Những ngày gần giáp Tết Giáp Dần 1974, Được tin Hoàng Sa bị hải quân Tàu chiếm mất, Hải Quân Sài Gòn hồi bấy giờ đánh một trận quyết liệt, nhưng quá đơn cô, không có sự chi viện, nên đành thất thủ, Miền Nam thời đó 3/4 đất đai thuộc về quân Giải Phóng chiếm đóng, thế mà không ai nói gì về lãnh thổ biên cương thuộc về Quốc Gia hay Cộng Sản, nhưng khi nghe Hoàng Sa bị Giặc Tàu chiếm mất, cả Miền Nam đổ lệ, tôi mới thấy hết nỗi lòng yêu nước trong lòng người dân Nước Việt, trên chuyến xe đò từ Đàlạt về Saigon, tôi thấy nhiều người cầm tờ báo đọc mà nước mắt rơm rớm, nghẹn ngào......làm cõi lòng tôi se sắt, bâng khuâng...rồi từ đó, một bài thơ về hải đảo được ra đời :

NIỀM ĐAU HOÀNG SA

Tự thuở khai nguyên mãi tới giờ
Dấu chân phá thạch chẳng phai mờ
Biết bao thế hệ vì sông núi
Đổi mấy máu xương giữ cõi bờ
Hồn nước thấm sâu vào huyết quản
Lòng dân mang nặng cả tâm tư
Hoàng Sa nỡ để cho thay chủ
Nỗi nhục niềm đau kể mấy vừa
Linh Đàn
(trên chuyến xe đó Đalat - Saigon chiều 29 tết Giáp Dấn 1974)

Đa phần người dân chỉ biết tiếc thương, mà chẳng biết vì đâu để oán hờn trách móc, chỉ vì vận nước ngả nghiêng.
Tôi về ăn tết trong khu tạm cư Bình Tuy rồi mấy hôm ra Đà Nẵng, quanh một vòng bờ sông Hàn, An Hải đến Tiên Sa, ngồi ở Tiên Sa mà tiếc Hoàng Sa, nên rồi một bài thơ nữa cũng được ra đời với nhan đề :

PHÚT SUY TƯ

Về Đà Nẵng nhìn biển trời vô tận
Ngọn sóng nào là ngọn sóng của Hoàng Sa
Về Đà Nẵng giữa cảnh tình vô tận
Ngọn gió nào là ngọn gió của Hoàng Sa
Cho tôi phút suy tư tưởng tiếc
Một niềm đau vô tận của Sơn Hà
Linh Đàn (Đà Nẵng xuân 1974)
Thấm thoắt thoi đưa, thời gian lại thời gian quên lãng với cơm áo gạo tiền, đến năm 1990 tình cờ giở trong sách địa lý học trò cấp một Việt Nam đất liền & Hải Đảo, cũng nỗi lòng quặn thắt với Hoàng Sa, người con mỹ miều của Tổ Quốc bị cưỡng hiếp lưu lạc não nề đang kêu cứu : NỖI LÒNG HẢI ĐẢO

Hoàng Sa vời vợi ngóng trông về
Mười sáu năm dài ruột tái tê
Nhớ Mẹ chay vay sầu kể lể
Tiếc Con lưu lạc kéo lê thê
Bao tàu khách đến bao nong nỗi
Bấy lượn sóng xao bấy não nề
Ai có nghe chăng lời " đảo gọi "
Nhắn về Đất Tổ cà tinh quê
Linh Đàn (Bà Rịa 1990)

Thống thiết và chân tình, Hoàng Sa đang kêu cứu,xin tạm lấy 2 câu kết bài thơ trên "Ai có nghe chăng lời Đảo gọi, Nhắn về Đất Tổ cả tình quê", để kết thúc bài viết nầy, mà Hoàng Sa ơi sao lâu về cùng Tổ Quốc.

Linh Đàn