Nguyệt San Số 31


   

   

Lời giới thiệu: Thơ là tiếng lòng thổn thức, bâng khuâng, trăn trở..... Người làm thơ hoặc thi sĩ sáng tác những vần thơ hay là lúc tâm hồn của mình xúc cảm trước sự việc ngoại lai. Thơ có thể chia làm mấy khuynh hướng chính: Thời thế ( chủ nghĩa Quốc Gia ), lãng mạn, trử tình, trào phúng...Nguyệt san số 31 với chủ đề : Những vần thơ đấu tranh ....V.T...

Những vần thơ đấu tranh

Những Dòng Sông Tranh Đấu

Điếu Cầy

Đêm đêm trong lao tù,
Tôi bỗng mơ thấy những dòng sông lạ.
Những dòng sông cuộn sôi hối hả,
Trên những nẻo đường đổ về trung tâm,
Những dòng sông lại gặp những dòng sông,
Hòa thành biển lũ.
Sóng biển trào dâng đòi Tự do Dân chủ,
Sóng cuốn phăng đi - thành lũy lũ độc tài,
Những dòng sông chảy mãi tới tương lai,
Chúng tôi đi, hòa cùng dòng sông,
Như những hạt phù sa, một phần bé nhỏ,
Cuộc đời tôi từ nay gắn bó,
Với dòng sông tranh đấu của quê hương,
Những dòng sông sinh viên xuống đường,
Chống quân Bắc triều xâm lược
Những dòng sông Công nhân
Hàng triệu người nhịp bước,
Đòi tăng lương, đòi tự lập công đoàn.
Những dòng sông của hàng triệu dân oan,
Đòi lại đất đai ruộng vườn bị mất.
Những dòng sông giáo dân,
Nguyện cầu đòi đất,
Tòa Khâm Sứ, La Vang, Giáo xứ Thái Hà...
Khơi dòng sông Tâm linh tuôn chảy đến mọi ngã,
Thắp nến hiệp thông cùng chung lời nguyện ước
Chống bất công, chống tham nhũng độc tài,
Như Lê Thị Công Nhân như Nguyễn Văn Đài
Nay giúp dân oan, mai hướng dẫn sinh viên hiểu biết về dân chủ,
Chúng tôi đi vì quyền dân chưa đủ,
Dù bị bắt giam trong lao ngục đọa đầy
Những dòng sông vẫn không nghỉ một ngày
Chạy về phía TỰ DO DÂN CHỦ.



Em đi tìm công lý ở nơi đâu
Lê Diễn Đức

Tiếng khóc em thảm thiết
Cứa vào thịt da
Em, người con gái mất cha!
Uất ức, đau thương trùm lên mặt phố!
*
Ôi, cha em, một kiếp đời khốn khổ
Bị đánh tử thương ngay giữa công đường
Bởi bàn tay của những kẻ ngông cuồng
Mang mũ áo nhân danh pháp luật!
*
Em mải miết đi tìm sự thật
Cái Thiện vời xa, cái Ác trên đầu
Nụ cười thơ ngây của cô bé ngày nào
Bỗng tắt lịm
Vì oan khiên, tủi nhục!
*
Anh đã thấy dáng em tuyệt vời trong mùa hè sôi sục
Với chiếc áo dài màu trắng thướt tha
Em đã gào lên “Hoàng Sa – Trường Sa!”
Mặt Hồ Gươm cũng nghiêng theo tà áo…
*
Hà Nội giờ đây nhố nhăng, huyên náo
Mùa thu đã ra đi cùng với yên lành
Nước Hồ Gươm đã hết trong xanh
Khi nước mắt em và bạn bè nhỏ xuống!
*
Hôm nay
Anh lại thấy em chít vòng tang trắng
Nỗi đau về cào xé tim em
Em cô đơn rảo bước lặng im
Mang khát vọng đi tìm công lý…
Nhưng công lý nào đây, giữa bầy ma quỷ?
Phận dân đen, đâu phải phận con người!
*
Anh thương em nhiều, nhiều lắm em ơi,
Thổn thức lòng anh, ngổn ngang suy nghĩ
Ai cho em ngày mai hái những cành hoa của tình yêu, công lý
Cắm lên mộ cha và lên mảnh đất này
Cho Hà Nội thu về tay ấm lại cầm tay

 

Tiếng Mẹ gọi từ ngàn năm lịch sử
Tiếng mẹ gọi từ ngàn năm lịch sử:
” Trổi dậy con giặc dày xéo non sông
Thúc giục con bừng lửa cháy trong lòng
Cơn quốc biến phải liều mình cứu nước

Cơn quốc biến hô vang lời quyết chiến
Đứng lên con vì tổ quốc hưng vong
Đứng lên con làm rạng giống Lạc Hồng
Việt Nam hỡi ơi hồn thiêng bất diệt,

Thức dậy con giặc tràn sang chém giết
Vạn sinh linh quặn oại với đau thương
Tĩnh đi con một giấc ngủ miên trường
Hãy trổi dậy lao mình ra phía trước

Ta liều thác quyết đền ơn đất nước
Trước gian nan xin hãy ngẩng cao đầu
Nay nước nhà đang gặp cảnh bể dâu
Ta thà chết không cúi đầu khuất phục

Da ngựa bọc thây hỏi ai vinh ai nhục
Quốc phá gia vong hào kiệt ở đâu ?
Hỡi sỉ phu sao bỏ ngỏ tuyến đầu
Cơn quốc nạn tủi nhục nào hơn nữa

Tiếng kêu Mẹ như một lời khấn hứa
Đứng lên con tổ quốc đợi chờ ta
Góp bàn tay thề cứu lấy sơn Hà
Để dân chủ nở hoa hồn dân tộc

Rồi đến lúc nước nhà qua tang tóc
Con được nằm trong đất mẹ bao la
Mẹ ôm con trong suối lệ chan hòa
Lời nhắn nhủ này quốc gia là trọng

Quê hương ta đó một thời vang bóng
Hòn ngọc viễn đông rạng rở góc trời
Nay giặc về gây tang tóc nơi nơi
Mẹ ơi mẹ, mẹ muôn đời phải sống

Lê Chân

Tình yêu học trò

Gởi chút yêu theo gió
Gởi chút tình theo mây
Tình xưa ngày mới lớn
Sao nay bổng đong đầy?

Cùng nhau học chung lớp
Yêu nàng trong đắm say
Nàng như con Hạc nhỏ
Tôi lặng ngắm mây bay

Tôi xa nàng từ đó
Yêu nàng chọn  nghề bay
Nhìn mây nhớ đến Hạc
Giờ này ở đâu đây?

Gặp nhau sau bảo tố
Quê hương xa cách rồi
Nàng vẫn con Hạc nhỏ
Tôi vẫn nhìn mây bay

Hạc cô đơn lẽ bóng
Tôi nước mắt trong tim
Nhìn chim bay trong nắng
Nhớ Hạc nay im lìm

Mơ làm ánh trăng khuya
Cùng trăng theo bóng Hạc
Hạc không còn cô đơn
Tiếng hót nàng trong vắt

Bao nhiêu năm trôi qua
Giấc mơ chim liền cánh
Hạc trong tôi thần thánh
Hết cô đơn lệ nhòa

Hạc kêu sương
Hạc kêu sương
Tình tôi nương theo gió
Chia em nổi đoạn trường

Vui lên đi em nhé
Em không còn cô đơn
Em không còn quạnh quẻ
Tôi giấc mộng bình thường

Cùng Hạc bay trong nắng
Cùng Hạc bay trong sương
Tiếng hót chung Hạnh Phúc
Dù hót trong  đêm trường.

 Thanh Vân.

Mây Mùa Thu

Đỗ Trung Quân
Một hôm áo trắng về lại phố
Trời vẫn trong veo, má vẫn hồng
Có nàng cắn tóc bâng khuâng hỏi
Có gặp người quen nãm ngoái không ?

Một hôm áo trắng về lại phố
Tháng chín mây mùa thu ghé thãm
Có chàng chùi kiếng bâng khuâng hỏi
Có gặp cô nàng nãm ngoái không ?

Một hôm áo trắng như mây trắng
Giống hệt mây hôm ấy ngày xưa
Có chàng hai lần hai mươi tuổi
Chép miệng nao nao nhớ gió mùa .

Chiều Sài Gòn
Mạc đình Phương
mưa đan lá me chiều thu nhạt
em Sài Gòn che mặt về đâu ?
phố xưa nằm ướt như cam chịu
viễn khách về mang một chút sầu

lạ lẫm nhìn nhau không thấy mặt
ta về tưởng lại phấn hương xưa
xe qua phố cũ đâu còn biết
quay quắt tình xa thuở gió mưa

Sài gòn ơi, rũ màu cờ đỏ
quang gánh nào vẫn trĩu trên vai
mẹ đứng tần ngần manh áo mỏng
hàng rong ế ẩm quảng đường dài

gõ gót lang thang chiều phố lạnh
ta về đeo nặng những bâng khuâng
phố ơi ngơ ngác từng thay đổi
em ở phương nào .. lạc ngõ trăng !

Đêm Quê Nghèo
Hoàng Lộc
tiếng dế gọi đêm, bên ngoài cửa sổ
chú dế mèn đánh thức tuổi ấu thơ
trăng mồng bảy trên hàng tre trước ngỏ
cánh liềm cong soi như nỗi đợi chờ

đêm quê nhà con chìa vôi chợt hót
ngày tháng xưa nơi quê ngoại quay về
những bữa cơm ngọt nồi canh bù ngót
lấm chân bùn theo chân rạ hương quê

một thuở trường làng mùa đông lầy lội
đêm trung thu ao ước chiếc lồng đèn
tuổi học trò say hương đồng gió nội
đường chân trâu về qua ngỏ thân quen

đêm nằm nghe, tiếng ếch kêu ngoài ruộng
bao nhiêu năm lưu lạc chốn quê người
vẫn thao thức quê nghèo trong tâm tưởng
tháng năm dài niềm thương nhớ khôn nguôi

nghe đất thở nhẹ nhàng ru giấc ngủ
mùi rơm phơi đưọc nắng chút hương nồng
con dế hát lời dịu dàng quyến rũ
xa một thời những khó nhọc long đong