Nguyệt San Số 27


   

   

Lời giới thiệu: Thơ là tiếng lòng thổn thức, bâng khuâng, trăn trở..... Người làm thơ hoặc thi sĩ sáng tác những vần thơ hay là lúc tâm hồn của mình xúc cảm trước sự việc ngoại lai. Thơ có thể chia làm mấy khuynh hướng chính: Thời thế ( chủ nghĩa Quốc Gia ), lãng mạn, trử tình, trào phúng...Nguyệt san số 27 với chủ đề : Thơ Đinh Hùng ....

V.T...

Một Thời Tình Yêu

Lời Tình Buồn

Em đừng trả trao anh giòng thư cũ
Gợi thêm buồn vương vấn chuỗi ngày qua
Đừng nhìn anh bằng mắt lệ nhạt nhòa
Cho đau xót tim anh buồn rỉ máu
 
Nếu có viết tình thơ lời yêu dấu
Xin người đừng ngăn giòng lệ chảy tuôn
Đừng nhớ thương cho nắng Hạ rơi buồn
Mây giăng xám gợi sầu trên phố vắng
 
Em đừng hỏi sao tình ta ngắn hạn ?
Để giọt sầu rơi đọng ướt bờ mi
Để ngoài hiên nghe tiếng gió thầm thì
Như than trách tim đau từng giây phút
 
Dù chẳng biết tình nên cười hay khóc ?
Xin chỉ là mộng đẹp thuở bên nhau
Tìm niềm vui hạnh phúc thuở ban đầu
Giòng dư lệ ngăn giùm tôi kỷ niệm
 
Sương rớt lạnh khi màn đêm tắt lịm
Ánh trăng mờ hờ hững chiếu lung linh
Thầm gọi tên nghe đau xót riêng mình
Lời đáp lại chỉ tiếng buồn than thở
 
Nguyễn Vạn Thắng

Trã lại anh
 Nguyễn Vạn Thắng
Em cứ nói ...ngại gì sao không nói ??
Để anh chờ, anh đợi lời thương trao
Hãy nói đi, bằng lời nói ngọt ngào
Đừng cúi mặt ... quên đi lời đã hứa
 
Em cứ nói ...để tim lòng chan chứa
Lời dịu dàng anh cất giữ trong tim
Sự lặng thinh chốn kín cả nỗi niềm
Mang tâm sự u hoài theo năm tháng
 
Dù lời yêu mặn nồng hay trái đắng
Lời dịu dàng em hãy nói hết ra
Lỡ mai sau ...tình mình có chia xa
Anh sẽ viết và ghi vào nhật ký
 
Em nói đi ... trao anh lời yêu quý
Ấp ủ lòng đêm trống vắng buồn thiu
Nỗi quạnh hiu, mưa rớt lạnh tiêu điều
Lời em nói ... mong sưởi lòng ấm lại
 
Nếu lời tình tỏ bày em ái ngại
Cũng xin đừng đóng khép cửa con tim
Một lời thôi cho anh khỏi đi tìm
Lời em nói ...muôn đời anh nhớ mãi
 
Nguyễn Vạn Thắng

 

 

Tiểu sử nhà thơ Đinh Hùng

Đinh Hùng sinh ngày 3 tháng 7 năm 1920 tại làng Phượng Dực tỉnh Hà Đông (nay thuộc Thủ đô Hà Nội), là con út cụ Hàn Phụng (tên Phụng, chức hàn lâm thị độc). Thuở nhỏ Đinh Hùng theo bậc tiểu học tại trường Sinh Từ, rồi bậc trung học tại trường Bưởi (Hà Nội).
Sau khi đậu "cao đẳng tiểu học" hạng bình thứ và được học bổng theo ban chuyên khoa để thi tú tài bản xứ thì "thần Ái tình đã hiện đến cùng một lúc với sự thành công đầy hứa hẹn trên" (theo lời kể của Vũ Hoàng Chương), khiến ông bỏ ngang đi viết văn, làm thơ.
Năm 1931, người chị thứ ba của ông tên Tuyết Hồng đã tự vẫn tại hồ Trúc Bạch vì hờn giận tình duyên. Mấy tháng sau cha ông cũng qua đời khi chưa đến tuổi 50. Ba năm sau, người chị lớn nhất của ông cũng chết trẻ.
Năm 1943, Đinh Hùng theo sống với chị là bà Thục Oanh. Cũng năm này, ông cho xuất bản tập văn xuôi Đám ma tôi và đăng thơ trên Hà Nội tân văn của Vũ Ngọc Phan, Giai phẩm Đời Nay của nhóm Tự Lực văn đoàn... Nhưng ông thật sự bắt đầu nổi tiếng với bài thơ "Kỳ Nữ" mà Thế Lữ chọn in trong truyện Trại Bồ Tùng Linh.
Năm 1944, Vũ Hoàng Chương cưới Thục Oanh rồi về Nam Định, Đinh Hùng ở lại Hà Nội và cho ra đời giai phẩm Dạ Đài, với sự cộng tác của một số bạn như Trần Dần, Trần Mai Châu, Vũ Hoàng Địch,...Cũng trong năm này, Đinh Hùng tản cư theo báo Cứu Quốc. Sau đó, ông về Thái Bình dạy học cùng người vợ mới cưới (Nguyễn Thị Thanh). Khi ấy, Vũ Hoàng Chương và vợ cũng đang tản cư về ở nơi đó.
Năm 1949, Đinh Hùng cùng vợ con trở lại Hà Nội. Tại đây ông cho ấn hành giai phẩm Kinh Đô văn nghệ (1952) và tập thơ Mê Hồn ca (1954).
Tháng 8 năm 1954, ông cùng vợ con vào Sài Gòn, lập ra tờ nhật báo Tự Do, có sự cộng tác của Tam Lang, Mặc Đỗ, Mặc Thu, Như Phong,...
Năm 1955, nhật báo trên đình bản, ông cộng tác với Đài phát thanh Sài Gòn, giữ mục Tao Đàn, chuyên về thơ ca, cho đến hết đời.
Trong những năm tháng ở Sài Gòn, Đinh Hùng viết tiểu thuyết dã sử Cô gái gò Ôn khâu, Người đao phủ thành Đại La và làm thơ trào phúng trên báo Tự Do, báo Ngôn Luận.
Năm 1961, ông cho in tập Đường vào tình sử (tác phẩm này được trao giải thưởng Văn chương về thi ca năm 1962).
Năm 1962, ông cho ra tuần báo Tao Đàn thi nhân, nhưng mới phát hành được 2 số thì ông mất lúc 5 giờ sáng ngày 24 tháng 8 năm 1967 tại bệnh viện Bình Dân, Sài Gòn, vì bệnh ung thư ruột.
Sau khi ông mất, nhà xuất bản Giao điểm cho phát hành tác phẩm Ngày đó có em vào ngày 16 tháng 10 năm 1967.
Ngoài những tác phẩm vừa kể trên, Đinh Hùng còn có 8 tác phẩm chưa xuất bản: Tiếng ca bộ lạc (thơ), Tiếng ca đầu súng (hồi ký), Dạ lan hương (văn xuôi), Sử giả (tùy bút), Vần điệu giao tình (cảo luận) và 3 kịch thơ: Lạc lối trần gian, Phan Thanh Giản, Cánh tay hào kiệt


  Hương Trinh Bạch

Những người gái vẫn cùng tôi gặp gỡ,
cũng như em gấu kín mộng linh hồn.
cũng đắm tình trong mắt liếc, môi hôn.
lòng chưa ngỏ cũng sẵn sàng ân ái.
ta mê muội giữa một bầy yêu quái.
biết cười vui, nói những giọng êm đềm.
và than ôi! tàn nhẫn cũng như em.
từng nhan sắc ngẩn ngơ hay kiều lệ.
ta đâu đớn mà yêu chưa kịp nghĩ.
cả thịt xương mòn mỏi nhớ thương ai?
đời hưng vong, ôi thành quách lâu đài.
từ thiên cổ đứng buồn soi đáy nước.
vườn lạc hoa ngày nay không quên thuộc.
ta ngủ trong vọng đá hồng xưa.
bước chân em đánh thức dạy tình cờ.
để trông thấy buỏi chiều về tiêu diệt.
em giống ai ? ta quên rồi, không biết.
nụ hôn đầu tê dại đến tâm can.
ta nhìn theo hình bóng tháng năm tàn.
tay sảng sốt vội ôm ghì xuân sắc.
lời em nói ,ta chưa hề nghi hoặc.
tiếng em cười ,ta vẫn khát khao nghe.
ta van xin từng phút mộng vai kề.
lòng tín ngưỡng cả mùi hương phản trắc.
đời bỏ ta nằm trong tay nữ sắc.
đêm hãi hùng nghe vẳng bước thời gian.
bóng thê lương rờn rợn ghé bên màn.
ta gục khóc tưởng tình kia ngồi cạnh.
em đã đi như bao người gái lạnh.
vẫn cùng ta gặp gỡ những đêm buồn.
say vô cùng dư vị cặp môi son.
thoáng xiêm áo nhớ mùi hương da thịt.
ta không biết, em ơi! khong dám biết.
ai hững hờ ,ai mộng với ai say.
những ai kề môi ân ái vơi đầy.
những ai nói ai cười như hứa hẹn.
quên tình ái,ta phá tan cung điện.
đi ngoài sao thầm lặng khóc trời xanh.
xa mắt em xa ánh sáng kinh thành.
mỗi bước chân sót thương hồn đường phố.

Đinh Hùng

Tự Tình Dưới Hoa

Đinh Hùng

Chưa gặp em tôi vẫn nghĩ rằng
Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng
Mắt xanh là bóng dừa hoang dại
Thăm thẳm nhìn tôi không nói năng

Bài thơ hạnh ngộ đã trao tay
Ôi mộng nào hơn giấc mộng này
Mùi phấn em thơm mùi hạ cũ
Nửa như hoài vọng nửa như say

Em đến như mây chẳng đợi kỳ
Hương ngàn gió núi động hàng mi
Tâm tư khép mở đôi tà áo
Hò hẹn lâu rồi em nói đi

Em muốn đôi ta mộng chốn nào
Ước nguyền đã có gác trăng sao
Truyện tâm tình dưới hoa thiên lý
Còn lối bâng khuâng ngõ trúc đào

Em chẳng tìm đâu cũng sẵn thơ
Nắng trong hoa với gió bên hồ
Dành riêng em đấy khi tình tự
Ta sẽ đi về những cảnh xưa

Rồi buổi ưu sầu em với tôi
Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời
Vai kề một mái thơ phong nguyệt
Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười.

Nguyên Tác của Mộng Dưới Hoa

Đường Trưa
Đinh Hùng

Lá xanh che khuất đường trưa
Bóng thêu hoa nắng lưa thưa điểm vàng
Trời cao lắng xuống trường giang
Hững hờ thay áng mây hàng trôi qua

Mây kia còn mãi nghĩ xa
Hồ lim dim ngủ chói lòa ánh gương
Nhạc buồn một điệu thê lương
Kèn ve nổi tiếng xót thương mấy hồi

Buổi trưa ngừng giữa lòng tôi
Ái tình đỏ sắc hoa rơi đầu cành
Chừng nghe qua bóng lá xanh
Có chân ai lặng bước nhanh trong sầu.