Nguyệt San Số 13


 

 

Lời giới thiệu: Thơ là tiếng lòng thổn thức, bâng khuâng, trăn trở...Người làm thơ hay thi sĩ viết lên những vần thơ hay là lúc tâm hồn mình xúc cảm trước sự việc ngoại lai. Thơ có thể chia làm mấy khuynh hướng chính: Thời thế ( chủ nghĩa Quốc Gia ), lãng mạn, trử tình, trào phúng...Nguyệt san số 13 trích đăng những bài thơ của các độc giả gởi đến trong tháng qua.

Sài Gòn thoáng 30 năm
.Ơi Sài Gòn thoáng đã ba mươi năm
Anh về đây tóc đã hoa râm,
Ta ngậm ngùi giây phút trùng phùng...

Những con đường chiều mưa đón đưa,
Những người xưa đã bỏ đi xa
Bao kỷ niệm giờ đã phôi phạ

Tôi ngồi đây, cà phê quán cóc ngắm lá me rơi ngập đường,
Nguyễn Du tên cũ mơ áo em bay chiều nao
Chuyện đâu quá khứ như giấc chiêm bao

Tôi ngồi đây, để thấy để nghe Sài Gòn,
Tiếng phố tiếng xe thật ồn, người đông khắp, bước xôn xaọ
Ôi thành đô, chịu bao đau đớn với những đổi thay đoạn trường

Người đi xa nước qua biển sông ngàn phương
Vẫn ôm nỗi nhớ phố cũ mất tên vấn vương.
Mãi còn thương, cho dẫu tháng năm mỏi mòn
Anh vẫn yêu em Sài Gòn, bừng lên ước mơ hồi sinh..
.

Chúa Phục Sinh  

 

CHÚA PHỤC SINH

 
Chiều nay anh tìm về nước Chúa
trong lễ Phục Sinh của Người .
Có một người quen mà lạ:
em lạc trong dàn đồng ca .
 
Chúng mình không nhận ra nhau
vì Chúa đã trị vì tất cả:
buồng tim trản đấy nước Chúa,
chẳng còn khoang nào cho anh.
 
Anh chờ trước cổng thánh đường,
chút hy vọng cuối cùng anh nhóm thành ngọn nến.
Nhưng em đã tan vào cộng đoàn dân Chúa;
cô đơn anh về với đêm...
 
Chúa dạy con chiên hãy mở tim cho người
rồi yêu thương đồng loại .
Trái tim con chỉ đủ sức yêu nàng,
Và trong khoảnh khắc này, nàng có yêu con?
 
Chúa phục sinh, em cũng phục sinh.
Biết ngày mai em có trở lại đời thường
với buồn vui của cuộc đời trần thế
để nhận ra nhau sau giấc mộng thiên đường?...
 
    NGUYỄN NGUYÊN THANH
             (Đức-quốc)

 
JESUS RESURRECTED
 
 
This evening I searched my way to God’s range
Where they were celebrating Easter, his morale.
There I found the one familiar but now strange:
That was you who had strayed into the chorale.
 
We did not recognize one another at this hour:
Everything God had reserved the right to oversee.
Your ventricles were saturated in God’s power,
Not a tiny cavity in your heart was saved for me.
 
I waited for you at the gate in front of the church
With a glimmer of my hope I kindled a candle;
But you had already dissolved in the lambs herd;
I returned into the night my loneliness to handle.
 
God has taught his disciples: thou open thy heart
To love thy fellow humans all to live in chime.
Well, my heart is able only to love her, how tart!
Oh Lord, but does she love me right at this time?
 
Jesus was resurrected, and you were too tonight.
I wondered if tomorrow, to revert, you would deem
To recognize in life, with vicissitudes though trite,
One another, ourselves, after the paradise dream?
 
 
         Translation by THANH-THANH
         (Poems by Selected Vie

Hư Vô
Khúc dạo hoàng hôn im lặng gió
Lòng người héo úa cuộc tình ngăn
Lá vàng rơi rụng trên hè phố
nắng nhạt tô thêm cảnh úa tàn.
Bước chân ra đi phương trời ấy
Để lại tình vương vấn nhạt nhòa
Nơi đây riêng lẽ tình một bóng
Ôm nổi niềm riêng một góc trời.
Gió nhẹ chiều rơi lòng quay quắt
Trào dâng nổi nhớ cuộc tình phai
Hà Mi

Tìm đâu!
 Anh đến cho em mảnh tình hồng
Ngày đó hạnh phúc đỗi vô biên
Ấm áp vòng tay lời hứa khẽ
Yêu em đến ngàn thu giấc mộng
Miên man hạnh phúc vòng tay ấy
Thoáng qua chợt tỉnh tình xa bay
Ôi! biết tìm đâu mảnh tình đó
Tình đến rồi đi như áng mây
Có phải duyên em tình lận đận
Tình hồng chưa đến tình đã phai.

Hà Mi