TRANG PHIẾM LUẬN


Khi Vong Hồn Đòi Nợ

Tác giả: Tư Trời Biển
Thể loại: Chuyện phiếm

       Những đêm qua tôi nằm mộng, những giấc mộng hải hùng! Trong giấc mộng của tôi, gặp toàn những người chết kéo nhau về đòi nợ mà tôi thiếu họ! Họ đòi những khoảng nợ không phải là số nợ tôi thiếu họ về tiền bạc, vật chất...Số nợ tôi thiếu họ là những lời hứa với họ mà tôi không thực hành. Vì vậy, họ về đòi nợ tôi! Họ là những vong hồn của hai hội mà tôi làm chủ tịch: Hội Cựu Quân Nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa ( CQNQLVNCH/NU ) và hội Thiện Tâm Úc Việt ( TTUV). Sau đây tôi kể lại cho các chiến hữu nghe về hai giấc mộng của tôi:
I./ Giấc mộng liên quan đến hội CQNQLVNCH/NU:
      Đó là một đêm ngoài trời giá lạnh và cơn mưa tầm tả của mùa đông Nam Úc. Trong cơn mộng tôi bị mời đến tòa án ở một nơi xa lạ mà vía của tôi cho biết là chưa một lần nào đi đến nơi nầy. Cầm giấy mời của tòa án trên tay, tôi khoác vội chiếc áo len dài tay rồi lái xe theo địa chỉ ghi trong giấy mời, vòng vo mãi hồi lâu tôi mới tìm được địa chỉ ghi trong trát tòa. Đến nơi, tôi đậu xe ở carpark và đi bộ một khoảng xa mới tới toà án! Khi đến trước cửa tòa án, tôi giật mình và ngạc nhiên vì xuất hiện trước mắt tôi một ngôi nhà nguy nga, khang trang như trụ sở của hội CQNQLVNCH/NU mà tôi đã hứa hẹn với cử tri khi ra tranh cử, nằm trên đường Lavinia!. Ngay trên cửa ra vào có treo tấm bảng hiệu: Tòa Án Nhân Dân Thành Phố Adelaide...
      Khoảnh khắc đó, tôi mới chợt nhớ  ra và tự hỏi là mình đang ở Adelaide mà sao có một Tòa Án Nhân Dân của CSVN xuất hiện.? Mình là đồng chí với họ, cũng chưa bao giờ có chủ trương chống cộng, sao bây giờ bị mời đến tòa án với tội danh gì, trong lòng tôi lo âu và sợ hải...! Nhưng tôi cố lấy lại bình tĩnh, đi đến bàn tiếp tân trong tòa án, trình giấy mời của tòa án cho cô thư ký, hỏi dò:
- Tôi có tội gì mà quí tòa mời tôi đến đây.?
    Cô thư ký nhìn tôi rồi trả lời:
- Ông có tội hay không, thì do quan tòa xét xử. Nhiệm vụ của thư ký là nhận giấy trát tòa và hướng dẫn ông làm thủ tục xét xử... Mời ông ngồi chờ đợi gọi tên.
    Tôi ngồi xuống dãy ghế nơi phòng chờ đợi mà lòng vẫn lo âu, sợ sệt. Rồi một người đàn ông trong căn phòng bước ra, đi đến trước mặt tôi, nét mặt đầy sát khí, bảo tôi:
- Nguyễn Anh Tú (Ng-A-T), vào phòng xử án!
      Tôi đứng bật dậy và đi theo sau hắn. Len lỏi trên những hành lang tối om, qua một lối đi ximăng, tôi đến trước một garage xe hơi, cửa roller còn đóng kín mít. Lúc nầy, tôi nhận ra được đây là garage mà thường ngày tôi đậu xe khi đến phòng mạch.Người đàn ông dẫn tôi quay đầu lại hỏi:
- Ông nhận ra nơi nầy chứ?
- Dạ! Garage đậu xe nơi làm việc của tôi.
    Người đàn ông nghiêm giọng nói:
- Vậy mà trong Thư Ngỏ của ông khi tranh cử đã viết là: Trung Tâm Sinh Hoạt của hội CQNQLVNCH/NU sẽ là nơi trang nghiêm thờ phụng những di ảnh của các tướng lảnh VNCH tuẩn tiết khi miền Nam bị cưỡng chiếm!
    Nói xong, người đàn ông nắm tay tôi kéo vào bên trong. Tôi thất thanh hồn vía khi trước mặt tôi hiện diện năm vị ngồi nơi dãy ghế phía sau chiếc bàn dài có đề hàng chữ: Hội Đồng Xét Xử Lưu Động của tòa án Quân Sự. Từ trái qua phải gồm có: Chuẩn tướng Lê Văn Hưng, chuẩn tướng Trần Văn Hai, thiếu tướng Nguyễn Khoa Nam, thiếu tướng Phạm Văn phú, chuẩn tướng Lê Nguyên Vỹ. Hai bên hội đồng xét xử có hai vị công tố viên và luật sư biện hộ cho tôi là Đại tá Hồ Ngọc Cẩn và trung tá CSQG Nguyễn Văn Long. Trong giấc mơ, điều làm tôi ngạc nhiên là trong phiên tòa xử tôi, sao gồm những vị tướng, tá của QLVNCH! Tôi đang suy nghĩ để nhớ ra tôi là quân nhân QLVNCH nên mới do tòa án Quân sự xét xử, thì vị công tố viên gọi tôi:
- Ng-A-T, lên đứng trước vành móng ngựa để nghe đọc cáo trạng.
      Giọng nói sang sảng của đại tá Cẩn đọc cáo trạng:
- Phiên tòa hôm nay xử bị cáo Ng-A-T với những tội danh sau đây: Nhốt linh hồn người chết vào garage xe hơi bất hợp pháp, phỉ báng sự hy sinh của người lính VNCH bằng hình thức biến đổi cụm từ Tổ Quốc Ghi Ơn thành Tổ Quốc Ghi Công, Lừa dối lòng tin của cử tri để thắng cử.
1./ Nhốt linh hồn người chết vào Garage bất hợp pháp:
       Dựa theo đơn tố cáo của quí linh hồn: Nam, Hưng, Phú, Vỹ, Hai, Cẩn...Vào ngày a/b/2012, bị cáo Ng-A-T đã nhờ một nhà sư trục hồn của những vị tướng tá VNCH tuẩn tiết ngày 30/4/1975, đem nhốt vào garage đậu xe ở đường Hanson Rd. Hậu quả đã gây tác hại sức khỏe đến những nguyên cáo như sau:
* Tướng Hưng bị lao phổi trầm trọng vì hít nhiều khói xe.!
* Tướng Nam bị mờ mắt vì hơi xăng có chứa độc tố tác hại con ngươi của mắt!.
* Tướng Phú bị ù tai vì tiếng động cơ quá lớn làm rách màn nhỉ!
2./ Biến đổi Tổ Quốc Ghi Ơn thành Tổ Quốc Ghi Công:
       Khi chiếm được hội CQNQLVNCH, Nguyễn Anh Tú đã nghe theo chỉ thị của Việt Gian CS nhằm phỉ báng giá trị hy sinh của người Tử Sĩ VNCH nên Ng-A-T đã biến đổi cụm từ Tổ Quốc Ghi Ơn của chính thể VNCH thành Tổ Quốc Ghi Công của CSVN. Nhưng ý đồ bất thành vì có những bài viết của các chiến sĩ VNCH đăng trên Diễn Đàn Nông Gia Việt Nam/ Nam Úc, phản bác kịch liệt.
3./ Lừa dối lòng tin của cử tri để thắng cử:
      Vì tham những hư danh mà Ng-A-T đã đưa ra 12 điều hứa cuội để thắng cử. Trong 12 điều hứa của Thư Ngỏ, điều hứa “ Có chính sách về hưu sớm ” đã tạo điều kiện cho cử tri gian dối trong vấn đề trợ cấp của chánh phủ.
       Sau khi công tố viên đọc xong cáo trạng, luật sư CSQG Nguyễn Văn Long biện hộ cho tôi, bào chửa:
- Kính thưa Bồi Thẩm Đoàn!
    Thân chủ Ng-A-T của tôi là một người có lòng làm việc thiện nguyện, vô vụ lợi. Nhưng chỉ có khuyết điểm là tham danh nên bất chấp thủ đoạn, bất chấp hậu quả để giành giựt về cho mình 5 chức chủ tịch!!!!! Xét về hành vi và cử chỉ, thân chủ của tôi đã dùng garage làm nơi thờ phụng các tướng lảnh VNCH, cũng bởi vì thân chủ của tôi muốn tiết kiệm tiền bạc cho hội để dùng vào những việc khác như: Đãi tiệc cho hội viên khi dự đại hội thường niên, trà dư tửu hậu khi họp ban chấp hành, đi ăn nhà hàng để đền bù công sức của các chiến hữu trong BCH của hội..v...v..
        Suy nghĩ giây lát rồi luật sư biện hộ tiếp:
- Như tôi đã trình bày những nguyên do gây ra hành vi có tính gây phương hại đến nguyên cáo của thân chủ tôi, kính xin Bồi Thẩm Đoàn xét án nhẹ cho thân chủ tôi. ..
      Sau hơn 45 phút nghị án, Bồi Thẩm Đoàn trở lại phòng xử. Chánh án thiếu tướng Nguyễn Khoa Nam tuyên án:
- Căn cứ vào luật hội đoàn, căn cứ vào những điều hứa trong nội dung Thư Ngỏ, căn cứ vào những chứng bệnh các linh hồn của nguyên cáo cư ngụ nơi garage ...Hội Đồng Xét Xử củaToà Án Nhân Dân thành phố Adelaide, tuyên bố bị can Ng-A-T với bản án hai năm tù và bồi thường thiệt hại sức khỏe cho các nguyên cáo Hưng, Nam, Phú....
     Khi nghe chánh án tuyên án, tôi run sợ và la lớn:
- Xin quan tòa cứu xét lại bản án cho tôi, bản án nặng cho tôi lắm!....
      Nghe tôi la lớn, vợ tôi nằm cạnh bên lay tỉnh tôi dậy:
- Anh ơi! Anh có ác mộng hả?
     Tôi lấy tay vuốt mồ hôi trên trán, trả lời:
- Vừa rồi anh trải qua cơn ác mộng!
- Anh kể lại giấc mơ cho em nghe được không?
     Tôi thở dài rồi chậm rải kể nội dung giấc mộng như trên. Vợ tôi nghe qua, nhỏ nhẹ khuyên tôi:
- Mình ơi! Gia đình chúng ta giờ đây đã có đầy đủ vật chất. Nhà cửa thì 5 cái, chức phận thì cũng 5 chức chủ tịch, nếu sánh danh thì anh cũng thuộc hàng trí thức của Mao chủ tịch....Anh nên lấy câu nói của cụ Doanh Điền Sứ Nguyễn Công Trứ làm phương châm: Tri túc tiện túc, đãi túc hà thời túc (知 足 便 足 待 足 何 時 足). Thời gian vừa qua, anh đã gây nhiều ân oán giang hồ rồi! Em lấy điển hình là việc anh ra tranh cử chủ tịch hội CQNQLVNCH/NU, đúng lý ra anh không nên tranh giành với chú Chí, dù sao thì hai người cũng đã có  một thời như thủ túc với nhau trong hội Bạn TPBVNCH. Anh vì tham danh cái AOM mà bội tình với đứa em kết nghĩa của mình, người đời sẽ chê trách anh!
      Vợ tôi thở dài rồi khuyên tiếp:
- Phàm người, làm việc gì cũng có Nhân và Quả! Như chúng ta đây, có một thằng con trai duy nhất để nối dõi tông đường, nhưng không may nó mang bệnh tâm trí bất thường, âu cũng do cái Quả trước kia anh hay em đã gieo!!!!Bây giờ, Em mong anh bỏ hết những chuyện Hội, Đoàn... để mình an phận tuổi già, chờ ngày qui tiên. So sánh anh với các Thầy Lang khác, anh là người tham lam danh lợi hơn tất cả, đạp đỗ người khác để đạt được tham vọng của mình! Còn nữa, chúng ta đừng vì phe nhóm mà làm trái với lương tâm con người! Nhắc lại chuyện gia đình “ Thất Gia”, vì anh xúi giục mà thằng Năm Quí bỏ gia đình theo anh, vô tình anh là người phá hoại hạnh phúc của gia đình và tình huynh đệ của “Thất Gia”. Một chuyện nữa mà trong lòng em bây giờ vẫn còn nặng trỉu, chưa vơi hối hận! Anh còn nhớ, ngày xưa chúng ta qui y nơi chùa Pháp Hoa, em làm hiệu trưởng trường Bồ Đề, anh làm ngự y cho Hòa Thượng. Rồi vì không suy nghĩ chạy theo phe nhóm, chúng ta bỏ Thầy, bỏ chùa...Cử chỉ nầy là biểu tượng một sự phản phúc của người Phật Tử! Bây giờ, chúng ta nhập môn chùa Pháp Âm, cái chữ TÂM của chúng ta chưa tròn, rồi có một ngày chúng ta cũng sẽ bị quỷ chùa xúi giục vào đường tà đạo!...Thôi!  Em nói ngần ấy với cõi lòng người vợ, mong anh thức tỉnh và hoàn lương.....
       
II./ Giấc mộng liên quan đến hội Thiện Tâm Úc Việt:
       Đó là một đêm vừa gió lại vừa mưa! Tôi đi ngủ sớm hơn lệ thường, vì hôm nay tôi được một ngày hên có nhiều bệnh nhân đến kéo “Medicare”. Giấc mộng tối nay là vía của tôi bị mời xuống gặp Diêm Vương xử án. Tôi bị hai nha sai quỷ Đầu Trâu và Mặt Ngựa áp giải tôi xuống Âm Phủ xét xử. Trên đường xuống Âm Phủ tôi đi qua nhiều trạm kiểm soát nhập khẩu. Trạm cuối cùng là phần kiểm soát An Ninh và bảo mật Quốc Phòng, trạm nầy có qui tắc là những vong hồn qua đây phải bị cho ăn Cháo Lú, để khi sau nầy ra khỏi Âm Phủ thì quên hết những gì xãy ra nơi chốn địa ngục.
       Tòa Án ở Âm Phủ không có chánh án, không có công tố viên và cũng không cần luật sư biện hộ...Mà chỉ duy nhất một mình Diêm Vương đảm nhiện hết mọi vai trò. Đầu tiên, vía tôi được dẫn vào tòa án và ngồi quỳ gối trên sàn ximăng. Diêm Vương ngồi chểm chệ trên chiếc ngay vàng chạm Rồng và Phụng rực rở mạ vàng. Cách xử án của Diêm Vương có phần tùy tiện và tùy hứng. Lệ thường thì trước khi xử án, Diêm Vương đi một vòng quanh khoảng sân của can phạm đang quỳ gối, rồi chỉ một can phạm nào đó mà ông ta thích thú, lên đứng trước vành móng ngựa để xử. Lần nầy, chắc tôi có duyên với Diêm Vương hay sao mà vừa đi ngang qua tôi, ông ta vổ vào vai tôi ra lệnh:
- Nhà ngươi, đi lên cho Trẩm xử trước!
     Tôi vội đứng lên và bước đến vành móng ngựa có hai tên nha sai Đầu Trâu và Mặt Ngựa hai bên canh giữ. Diêm Vương nhìn tôi, vuốt râu, hất hàm hỏi:
- Nhà ngươi có biết tội gì mà bị bắt xuống đây không?
- Dạ! Bẩm ngài con không biết.
     Diêm Vương nhìn vào hồ sơ trước mặt rồi hét to, làm tôi điếng cả người:
- Tội của nhà ngươi là gian dối một thần dân nữ của Trẩm khi còn ở Dương Gian! Nhà ngươi lấy tiền hội viên để xây dựng Viện Dưỡng Lão, nhưng cho tới khi thần dân của trẩm lìa dương thế mà viện dưỡng lão vẫn chưa khởi công....Nhà ngươi hãy trả lời thành thật cho Trẩm, lý do tại sao, nếu không thì nhà ngươi sẽ bị đày xuống chín tầng địa ngục...
     Tôi run sợ trước oai nghiêm của Diêm Vương, miệng lập cập trả lời:
- Dạ! Bẩm ngài! Con vì tham danh lợi mà không lượng sức của con khi nhận chức chủ tịch! Bây giờ con biết lỗi rồi ngài ạ!
- Nhà ngươi đã giữ nhiều chức chủ tịch, chừng nào nhà ngươi mới thỏa mãn tham vọng?
- Dạ! Con biết lỗi!
       Diêm Vương chau mày, nhìn vào hồ sơ của tôi, quát lớn:
- Nhà ngươi là hạng người có bốn cái KHÔNG: Không Trung thành, không Nghĩa khí, không Uy tín và không Tự ái..
     Ngừng giây lát rồi Diêm Vương nói tiếp:
* Không Trung thành: Bỏ rơi bạn bè khi hửu sự
* Không Nghĩa khí: Theo phe mạnh hiếp yếu.
* Không uy tín: Bội ước khi thành công.
* Không Tự ái: Bất tài, chẳng làm được việc mà vẫn ngồi lì kiếm danh...
       Nghe Diêm Vương nói đúng lòng dạ của tôi, tôi gục đầu nhận lỗi:
- Dạ! Bẩm Diêm Vương con thú nhận tội lỗi. Con hứa khi trở về dương thế con sẽ hoàn trả những phần tiền của hội viên đóng góp cho hội TTUV.
     Tưởng tôi nhận tội thì Diêm Vương không phạt tôi, nào ngờ DV hét lên ra lệnh cho nha sai đè tôi xuống, đánh vào mong tôi 50 hèo. Tôi đau quá nên giật mình tỉnh mộng! Vợ tôi đoán biết tôi bị ác mộng như mọi khi nên thở dài khuyên:
- Mình ơi! Mình nên nghe lời em mà bỏ hết những ân oán và tham vọng ảo huyền trong sinh hoạt cộng đồng! Về phần hội TTUV, em khuyên mình giải tán hội để trả tiền lại cho hội viên, theo đúng tinh thần và luật lệ của tổ chức hội đoàn. Chúng ta thiếu tiền của người sống thì dể, nhưng thiếu tiền người chết thì khó trả lắm!
      Tôi quay sang vợ tôi nói lên nỗi lòng:
- Bà xả yêu quí ơi! Trả tiền lại cho người ta là một việc khó làm. Phàm người, mỗi khi tiền vào túi thí khó lấy ra lắm! Ngày mai, em ra shop thực phẩm Á Châu mua dùm anh vài đồng tiền Âm Phủ, loại giấy bạc 100 dollars Úc,  để đốt cúng trả nợ cho bà Ph-Th-H . Xem như chúng ta đã trả nợ xong xuôi.
     Vợ tôi chép miệng thở dài:
- Cái chữ THAM trong lòng anh chừng nào mới bỏ được!!!!

Tư Trời Biển

Những giấc mộng hải hùng!